Chương trước
Chương 236 : Hù đám thuỷ quân chạy sạch sành sanh! (2)  
Chương 226 : Con gà nhỏ, để lộ chân đen ra rồi chứ gì? (1)   Chương 227 : Con gà nhỏ, để lộ chân đen ra rồi chứ gì? (2)   Chương 228 : Kết cục thê thảm của con gà nhỏ (1)   Chương 229 : Kết cục thê thảm của con gà nhỏ (2)   Chương 230 : Mời anh đi ra ngoài, anh là đồ fans giả (1)   Chương 231 : Mời anh đi ra ngoài, anh là đồ fans giả (2)   Chương 232 : Người anh em à, khẩu vị của anh nặng thật đó…   Chương 233 : Hóa ra thật sự làm việc quá nghiêm túc sẽ bị ông chủ đi đường quyền! (1)   Chương 234 : Hóa ra thật sự làm việc quá nghiêm túc sẽ bị ông chủ đi đường quyền! (2)   Chương 235 : Hù đám thuỷ quân chạy sạch sành sanh! (1)   Chương 236 : Hù đám thuỷ quân chạy sạch sành sanh! (2)   Chương 237 : Làm đủ trò xấu xa, bị trời phạt, không còn sống được bao lâu! (1)   Chương 238 : Làm đủ trò xấu xa, bị trời phạt, không còn sống được bao lâu! (2)   Chương 239 : Tôi không nói, sao cậu lại biết sau khi chết sẽ thân bại danh liệt chứ? (1)   Chương 240 : Tôi không nói, sao cậu lại biết sau khi chết sẽ thân bại danh liệt chứ? (2)   Chương 241 : Lần trước tôi đi phần mộ nhảy disco, sẽ không gặp báo ứng đâu nhỉ… (1)   Chương 242 : Lần trước tôi đi phần mộ nhảy disco, sẽ không gặp báo ứng đâu nhỉ… (2)   Chương 243 : Người ham đưa tiền bảo hộ thâm niên....   Chương 244 : Nguyên nhân cái chết -- kiếm nhiều quá, chợt giàu nên chết (1)   Chương 245 : Nguyên nhân cái chết -- kiếm nhiều quá, chợt giàu nên chết (2)  
setting
Chương sau

 

Chả trách bọn họ nổi giận.

Những đứa trẻ này đều gầy trơ xương như que củi, trên cơ bản, đứa nào đứa nấy đều gãy tay gãy chân.

Có khán giả xem live tương đối hiểu biết lên tiếng: “Những đứa trẻ này bị vậy là do “Cái Bang” làm đúng không?”

Những khán giả xem live khác thoáng sửng sốt.

Cách hình dung này có gì đó sai sai nhỉ?

Thời đại này mà vẫn còn Cái Bang nữa hả? Đùa chắc?

Vị khán giả xem live vừa lên tiếng kia giải thích: “Cái Bang tôi nói đến không phải như trong tiểu thuyết võ hiệp.”

“Mà là Cái Bang trong hiện thực.”

“Nói một cách chính xác, thực chất đây chính là một loại bang phái cặn bã chuyên lợi dụng người ăn xin để kiếm tiền.”

“Đám người này đều mua hoặc bắt cóc được một nhóm trẻ con.”

“Sau đó, chúng không cho lũ trẻ ăn cơm, bỏ đói bọn trẻ tới mức chỉ còn da bọc xương, thêm vào đó còn đánh gãy tay chân hoặc biến mấy đứa nhỏ thành mù lòa, câm điếc.”

“Tóm lại là khiến cho bọn trẻ càng thảm càng tốt.”

“Ra tay không một chút nhân tính!”

“Mục đích là khiến cho những đứa trẻ này trông đáng thương để người ta thương xót.”

“Sau đó, chúng cho lũ trẻ đi ăn xin rồi lấy tiền bọn nhỏ kiếm được mỗi ngày đút vào túi riêng.”

Vô số khán giả xem live trong phòng live đều nghe đến ngây ngẩn cả người, kế đến là vô cùng phẫn nộ!

Thế này còn gọi là người à? Đây đúng thật là đám súc sinh!

“Còn cha mẹ của mấy đứa trẻ này thì sao? Cũng mặc kệ không lo tới à?”

“Đúng thế, không có tí trách nhiệm nào luôn hả? Chẳng lẽ bọn nhỏ đi lạc cũng không ai đi tìm ư?”

Lúc này, Từ Huyền đột nhiên mở miệng.

“Cha mẹ của những đứa trẻ này đều đã chết.”

...

Không ít khán giả xem live sững sờ.

Từ Huyền nói tiếp: “Cha mẹ của những đứa trẻ này đều là công nhân chui cùng làm việc trong một mỏ than.”

“Kết quả gặp phải tai nạn trong quá trình khai thác mỏ, toàn bộ bị chôn vùi dưới đất.”

“Bởi vì tất cả đều là công nhân chui, lại thêm ông chủ mỏ than này cũng rất có thế lực.”

“Cho nên chuyện này nhanh chóng bị ép xuống. Không có lấy một chút tin tức báo cáo nào.”

“Ông chủ nhà máy khai thác mỏ này cũng không bồi thường cho những gia đình này được bao nhiêu.”

“Nếu có người nhà nạn nhân đến gây náo loạn, ông ta sẽ cho họ mấy trăm tệ, sau đó đuổi đi.”

“Còn dám quậy nữa, ông ta sẽ bảo giám sát mỏ đánh gãy chân người đó rồi tống cổ ra ngoài!”

“Những đứa trẻ này không còn cha mẹ, đa số đều ở cùng ông bà đã lớn tuổi, hoặc là không có ai chăm sóc.”

“Thế là, chúng bị đám người “Cái Bang” này để mắt tới.”

Đông đảo khán giả xem live trong phòng live hết sức kinh ngạc. Đây… ông chủ quặng mỏ này có lòng dạ hiểm độc tới cỡ nào, sao có thể súc sinh như vậy? Ngay cả dùng hai chữ súc sinh cũng không đủ hình dung một phần vạn!

...

Từ Huyền lại cho đông đảo khán giả xem live xem một vài ảnh chụp khác. Không ít khán giả xem live đều cảm thấy lòng nặng trĩu.

Không khí trong phòng live trở nên khá trầm thấp. Có điều, còn một số khán giả xem live vẫn hơi nghi ngờ.

Bọn họ không nghĩ ra tại sao Từ Huyền đột nhiên muốn cho bọn họ xem mấy thứ này? Rốt cuộc hắn có dụng ý gì?

Sau khi xem thêm chốc lát nữa, Từ Huyền lại cất lời.

“Được rồi, tới đây thôi.”

“Kế đến là kết nối người tiếp theo.”

“Giờ là lúc kết nối với bệnh hữu mới.”

“Vị bệnh hữu này có ID là [Chủ Tịch Tập Đoàn Quang Thái]”

Hắn vừa thông báo ID này lên, lập tức có không ít khán giả xem live sửng sốt, tiếp đó là cực kỳ ngạc nhiên! Bọn họ quá quen thuộc công ty này!

“Vãi đạn! Chắc không phải vị mà tôi nghĩ tới đâu nhỉ? Sao vị đại lão này cũng tới tìm bác sĩ Từ xem bệnh rồi?”

“Khẳng định là đúng đó! Cậu chưa xem livestream trên acc clone của bác sĩ Từ hôm qua à? Ông ta đã đi tìm bác sĩ Từ một lần rồi!”

“Không phải là muốn tới báo thù đó chứ? Có chút lo lắng cho bác sĩ Từ...”

Ngay lúc vô số khán giả xem live đang tò mò. Kết nối lại một mực không thể thực hiện được.

Cứ luôn nhấp nháy. Tít tít suốt gần một hai phút, nhưng đối phương vẫn không chịu kết nối. Ngay lúc không ít người cho rằng vị đại lão này hẳn là không muốn kết nối, thì kết nối đột nhiên thông!

Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong màn hình. Người đó chính là Lưu Kiện Hùng!

Chỉ là lúc bấy giờ, trạng thái vị đại lão này lại khá là đặc biệt.

Chỉ thấy ông ta đang nằm trên giường bệnh, xung quanh có vài nhân viên y tế bận tới bận lui. Mà trên mặt ông ta đang đeo cái khẩu trang rất quỷ dị.

Trên khẩu trang bên còn mơ hồ có một ít vết máu.

Vô số khán giả xem live trong phòng live nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của vị đại lão này đều không nhịn được cảm thấy vui vẻ.

“Ô mai gót, tình huống này là sao đây?”

“Nhìn tổng giám đốc Lưu thảm dữ vậy?”

“Không phải là bị người ta đánh đó chớ?”

 

Chương trước
Chương 236 : Hù đám thuỷ quân chạy sạch sành sanh! (2)  
Chương 226 : Con gà nhỏ, để lộ chân đen ra rồi chứ gì? (1)   Chương 227 : Con gà nhỏ, để lộ chân đen ra rồi chứ gì? (2)   Chương 228 : Kết cục thê thảm của con gà nhỏ (1)   Chương 229 : Kết cục thê thảm của con gà nhỏ (2)   Chương 230 : Mời anh đi ra ngoài, anh là đồ fans giả (1)   Chương 231 : Mời anh đi ra ngoài, anh là đồ fans giả (2)   Chương 232 : Người anh em à, khẩu vị của anh nặng thật đó…   Chương 233 : Hóa ra thật sự làm việc quá nghiêm túc sẽ bị ông chủ đi đường quyền! (1)   Chương 234 : Hóa ra thật sự làm việc quá nghiêm túc sẽ bị ông chủ đi đường quyền! (2)   Chương 235 : Hù đám thuỷ quân chạy sạch sành sanh! (1)   Chương 236 : Hù đám thuỷ quân chạy sạch sành sanh! (2)   Chương 237 : Làm đủ trò xấu xa, bị trời phạt, không còn sống được bao lâu! (1)   Chương 238 : Làm đủ trò xấu xa, bị trời phạt, không còn sống được bao lâu! (2)   Chương 239 : Tôi không nói, sao cậu lại biết sau khi chết sẽ thân bại danh liệt chứ? (1)   Chương 240 : Tôi không nói, sao cậu lại biết sau khi chết sẽ thân bại danh liệt chứ? (2)   Chương 241 : Lần trước tôi đi phần mộ nhảy disco, sẽ không gặp báo ứng đâu nhỉ… (1)   Chương 242 : Lần trước tôi đi phần mộ nhảy disco, sẽ không gặp báo ứng đâu nhỉ… (2)   Chương 243 : Người ham đưa tiền bảo hộ thâm niên....   Chương 244 : Nguyên nhân cái chết -- kiếm nhiều quá, chợt giàu nên chết (1)   Chương 245 : Nguyên nhân cái chết -- kiếm nhiều quá, chợt giàu nên chết (2)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.30303 sec| 2451.805 kb